Trên iphone của tui có 1 cái app tên là “Nhật ký”
Thật ra ai cũng có, nhưng ý là tôi có dùng nó. Có giai đoạn căng thẳng mệt mỏi chán nản, ngày nào tôi cũng vào đó lảm nhảm tự nói chuyện 1 mình, xả ra những tức giận, và luôn cố gắng nghĩ ra 1 giải pháp gì đó
Nhưng 1 tháng gần đây tui đi làm ko có việc gì nhiều, đồng nghĩa với việc
– Ko phải căng thẳng nghĩ cách giải quyết bài toán công việc
– Ko phải căng lên để đảm bảo độ chính xác của rất nhiều content được sản xuất ra mỗi ngày
– Ko phải lựa giao tiếp với hàng loạt đồng nghiệp dẫn tới mệt mỏi cảm xúc
– Ko phải sợ hãi trước rủi ro làm sai ý cấp trên
Và 1 tháng đó tôi không cần phải đụng vào cái app “Nhật ký” luôn
Có thể xã hội này sẽ nói rằng đi làm áp lực là chuyện bình thường. Cứ đi làm là phải áp lực. Hoặc ít nhất là, chính con người tôi manifest những áp lực đó để thoả mãn bộ não của tôi 😀
Nhưng 1 tháng vừa rồi tôi thấy thật đáng giá
– Tôi không cần hối hả làm việc và hối hả chọn nhanh lấy 1 chỗ trú cuối tuần để healing, để thay đổi không gian và nhờ thiên nhiên chữa lành
– Tôi có đủ khoảng lặng để lắng nghe những gào thét bên trong: Cơ thể tôi bắt đầu được chú ý đến, những cơn đau được nhận diện và được xử lý, những cuộc nói chuyện kết nối vừa vặn với bạn bè (thay vì hối hả như trước đây).
– Tôi bắt đầu nhận ra những thứ khác mình cần quan tâm: Mặc những thứ làm mình vui, đọc về những người truyền cảm hứng, xem một vài bộ phim, tìm hiểu về những thứ tui muốn học, học một vài khoá học
Tui cảm thấy được sống hài hoà 😀 Một nhịp sống đủ vừa vặn để cơ thể và tâm hồn được chữa lành khỏi những tổn thương cũ và bớt nảy sinh ra những tổn thương mới. Một nhịp sống đủ cân bằng để tôi cảm thấy mình có tất cả.
Hy vọng 2025 sẽ có được nhịp sống hài hoà như vậy. Tui chán sự hối hả và gấp rút rồi.
Hy vọng trong một giai đoạn hối hả nào đấy, tui tự đọc lại bài này của mình và cho phép bản thân dịu lại, “dưỡng sinh” và “dưỡng tâm” hơn.
——-
Kết ở kia được rồi, nhưng tôi muốn nói thêm về cái app Nhật ký của tôi. Tôi đọc lại những suy nghĩ của mình trong khoảng thời gian căng thẳng, mệt mỏi nhất và thấy công thức “xả” của tôi như này
– Tôi cảm thấy … (trạng thái thể chất và cảm xúc tiêu cực)
– Tại sao lại như thế chứ (người khác đối xử với tôi)
– Phải làm thế nào chứ (tôi bế tắc ko biết phải làm sao sau những lần kiên trì mà vẫn thất bại)
– Thôi được rồi từ giờ mình sẽ (giải pháp)
Tôi nghĩ ra nhiều giải pháp lắm. Giờ đọc lại thấy cái ok, cái dở hơi. Có những ý định mà tháng trước quyết tâm lắm, tâm trí chắc chắn lắm rồi, nhưng giờ đọc lại không thấy nó có ý nghĩa gì, cũng không thấy cần thiết.
Gần như là việc viết ra chỉ phần nào giải toả tại thời điểm mệt mỏi đó haha
Tôi cũng không biết kết luận gì ở đây. Có lẽ chỉ nên gửi thật nhiều yêu thương tới bản thân mình giai đoạn đó. Giờ tui không bị căng thẳng như 1 tháng trước nữa, nhưng không hẳn do tui, mà phần lớn là do ngoại cảnh nó dịu lại với tôi. Cảm ơn trời đất đã dịu lại. Cảm ơn tôi đã học cách lựa chọn bản thân mình. Ok ok, học tiếp học tiếp kaka